Tiểu luận Phân tích hình tượng người cựu chiến bình được các tác giả phản ánh trong một số truyện ngắn - pdf 13

Download Tiểu luận Phân tích hình tượng người cựu chiến bình được các tác giả phản ánh trong một số truyện ngắn miễn phí



MỤC LỤC
A. Phần mở đầu 1
B1. Phần nội dung 3
Chương I: Hậu quả của chiến tranh trong người cựu chiến binh 3
Chương II: Hành động của người cựu chiến binh 6
C1. Sự sa ngã của cựu chiến binh 6
2. Người cựu chiến binh giữ gìn phẩm chất, hạnh phúc 8
3. Cựu chiến binh không ngừng đấu tranh 9
4. Hi sinh vì hạnh phúc người khác 12
Chương III. Tình cảm của những cựu chiến binh 13
B2. Nghệ thuật 14
C. Kết luận 16
 
 


/tai-lieu/de-tai-ung-dung-tren-liketly-34914/
Để tải bản DOC Đầy Đủ thì Trả lời bài viết này, mình sẽ gửi Link download cho

Tóm tắt nội dung:

phần tìm hiểu của mình về hình tượng người lính chiến để độc giả hiểu một cách toàn diện hơn, sâu sắc hơn về người cựu chiến binh trong cuộc sống của chúng ta. Em chọn phân tích hình tượng người cựu chiến bình được các tác giả phản ánh trong một số truyện ngắn trong tạp chí "Văn nghệ quân đội" những năm gần đây. Đây cũng là lần đầu em tham gia nghiên cứu đề tài nên không tránh khỏi những sai xót, do vậy em rất mong sự góp ý, giúp đỡ của thầy cô.
B1. PHẦN NỘI DUNG
CHƯƠNG I: HẬU QUẢ CỦA CHIẾN TRANH TRONG NGƯỜI
CỰU CHIẾN BINH
Chiến tranh đã kết thúc bằng thắng lợi chấn động địa cầu. Để có được chiến thắng đó đất nước ta phải đánh đổi bằng rất nhiều công sức, sự hi sinh tình cảm, sự hy sinh về xương máu và cả sự mất mát đau thương. Có biết bao người mẹ đã từng "ba lần tiễn con đi hai lần khóc thầm lặng lẽ", có biết bao nhiêu người vợ hoá đá vọng phu. Có biết bao cô gái chờ người yêu mả quên mất tuổi thanh xuân. Nhưng đau xót nhất phải là những người trực tiếp hi sinh mất mát đó. Những người đã dũng cảm hi sinh lại tìm về với đất mẹ "Áo bào thay chiếu anh về đất", họ không được nhìn thấy lá cờ thắng lợi, không được đón niềm vui chiến thắng. Tuy nhiên cũng còn rất nhiều người may mắn đã trở về với chúng ta, đã được nhìn thấy thành quả đấu tranh của mình - đất nước hoàn toàn độc lập. Nhiều người trở về lành lặn nhưng cũng có người trửo về với những vết thương, những mảnh đạn trên người. Họ phải chịu đựng những cơn đau quằn quại do vết thương gây ra. Hơn thế nữa chiến tranh còn làm cho người ta mất đi cả những quyền thiêng liêng nhất của con người. Đó là quyền làm bố và làm mẹ.
"Năm ba mươi tuổi Đăng mới lấy vợ. Vợ anh là một cô thanh niên xung phong quen anh hồi anh là một nhà báo đi chiến trường Quảng Trị. Lấy nhau được một năm thì chị nhận thấy mình không có khả năng làm mẹ. Buồn thay di hại của chiến tranh không chỉ có vậy mà cuộc sống bướng bỉnh thường khi không triển khai theo lòng muốn của chúng ta, nó tự động đi theo những nẻo đường lắt léo khuất nẻo khôn lường" (Ngõ nhỏ toàn ánh trăng - Ma Văn Kháng (VNQĐ tháng 2 - 2003). Vợ Đăng - cô thành niên xung phong dũng cảm, gan dạ đã may mắn hơn bạn bè, chị được trở về cùng gia đình sau chiến tranh. Chị được hưởng hạnh phúc đám cưới sau những năm yêu anh và hứa hẹn cùng anh. Nhưng hạnh phúc làm vợ vừa mới nhen nhóm, vừa mới chớm nở thì chị biết được mình không có khả năng sinh con. Chiến tranh đã cướp đi đồng đội của chị, đã làm tan nát cửa nhà nhiều gia đình, đã gây bao tội ác cho đất nước ta vậy mà nó còn mang bất hạnh đến cho chị. Chị đã hiến dâng tuổi thanh xuân, hiến dâng lý tưởng và ý chí quyết chiến cho đất nước, cho sự tự do, độc lập và hạnh phúc cho mọi nhà. Chị xứng đáng được sống một cuộc sống hạnh phúc ấm no nhưng chiến tranh có kiêng nể một ai. Nó còn cướp đi khả năng làm mẹ của chị. Đó là một nỗi đau không gì sánh nổi. Người phụ nữ hạnh phúc nhất là được làm mẹ thế nhưng cái hạnh phúc ấy của chị đã bị cướp mất. Chị không có được cái thiên chức làm mẹ, cái quyền thiêng liêng của mỗi người phụ nữ. Đó cũng chính là vết thương lòng sâu sắc nhất mà chiến tranh đã gửi lại trên thân thể người phụ nữ yếu mềm, mảnh mai mà dũng cảm ấy. Cuối cùng thì bất hạnh lại trở thành bất công không thể loại trừ khi nó như định mệnh cứ tìm cách giáng xuống cuộc đời những con người cần được hưởng hạnh phúc vì họ sống xứng đáng. Nỗi đau nọ chồng chéo lên nỗi đau kia. "Ba năm sau ngày cưới chị trở thành một phế nhân sau cơn xuất huyết não tai di".
Nỗi đau tâm hồn cùng nỗi đau thể xác cứ dằng xé con người chị. Chị trở thành người hứng chịu mọi bất hạnh trong khi chị xứng đáng được hưởng hạnh phúc, được hưởng sự một cuộc sống đầy đủ sung sướng, được làm vợ, làm mẹ. Thế nhưng cuộc sống có bao giờ công bằng đâu, người chiến sĩ ấy đã phải chịu bất hạnh.
Cùng với vợ Đăng là anh Dũng - chiến sĩ trinh sát X20 đoàn B40 (người không cùng đơn vị anh Dũng - chiến sĩ VNĐQ).
Chiến tranh đã qua đi gần ba mươi năm nay nhưng cùng một tâm sự với vợ Đăng trong lòng anh Dũng cũng luôn luôn mang một nỗi lòng đau xót, một sự dằn vặt không bao giờ nguôi: Anh là lính trinh sát, trong trận chiến ác liệt tại chiến trường Tây Nguyên, anh bị lạc, (sang một trung đoàn khác và ở đây anh đã xung phong tiêu diệt mục tiêu thay cho những đồng chí khác. Anh trở về quê sau ba năm mới dám lấy vợ vì nhà cùng kiệt quá. Có vợ mong có con bế, con bồng, mong muốn một hạnh phúc đơn sơ của gia đình nhỏ. Niềm vui chưa kịp thì "ai dè đứa con đầu lòng sinh ra hình hài khuyết tật, thiếu một bên tay, cái đầu to tròn như quả bóng, tóc không một xợi. đã thế lại ngớ ngẩn, dáo dác như người ngoài hành tinh khác". Gia đình anh đã chạy chữa cho anh muốn trời không phụ lòng anh, nhưng đớn đau lại càng đớn đau, đã bất hạnh. Lần này vợ anh sinh ra "một bọc đoàn nước, bên trong chứa toàn một chất nhầy nhầy màu sẫm đen như mực". Anh đã chịu bất hạnh thế này ư? Trong cuộc chiến, những người lính đã dốc hết lòng hết sức để phục vụ cuộc chiến đấu cứu nước vậy mà giờ đây họ đã phải chịu hết nỗi đau này đến nỗi đau khác. Họ không có được các hạnh phúc dù là hạnh phúc của những người bình thường. Ngoài nỗi đau đó ra, anh còn biết được mọt nỗi đau lớn hơn "Trần Văn Dũng đã nhiễm chất độc Đioxin". Cái gọi là "sản phẩm của nền văn minh Mĩ" đã ghim chặt vào thân thể người chiến sĩ. Hai lần vợ anh đều sinh ra quái thai. Sự thật phũ phàng ấy đã khiến vợ anh hét lên và ngất lịm đi.
Di hại của chiến tranh đã để lại trên đất nươcds Việt Nam vô cùng độc hại. Nó đi sâu vào thân thể vào tâm hồn người chiến sĩ. Nó hại cả người chiến sĩ ấyvà hại cả những người thân của họ.
CHƯƠNG II: HÀNH ĐỘNG CỦA NGƯỜI CỰU CHIẾN BINH
Cuộc sống hoà bình nhưng không hề phẳng lặng, yên ả. Đó còn là chiến trường đầy thử thách với những người cựu chiến binh. Trong chiến tranh những người chiến sĩ, những người cùng chung lý tưởng, chung chí hướng, chung mục đích là đánh đuổi giặc thù còn ngày này tuy giặc xâm lược đã bị đánh đuổi nhưng mặt trận ấy cũng vô cùng phức tạp. Chiến đấu giành độc lập tự do của dân tộc là một dòng thác mà trong đà trôi của nó, đã cuốn băng và nhấn chìm bao nhiên kẻ thù - đã tạo ra những con người, những tổ chức, những nếp nghĩ, tập quán, những nguyên tắc xác hội mà đi liền theo đó là những thước đó giá trị con người làm nên chiến thaứng trong chiến tranh, mà ngày thắng lợi hoàn toàn khong tạo thành con đấp lớn để ngăn giữ nó ở thượng nguồn thời gian hôm qua, đã đổ ồ ạt vào trong đời sống đất nước hoà bình. Giữ nguyên luồng sạch, dòng trôi, hướng chảy tuy tốc độ có ít nhiều thay đổi đã chuyển nguyên cả tác động đa dạng của nó vào cuộc sống hoà bình. Thừa hưởng thắng lợi của cuộc chiến tranh, đất nước hôm nay đồng thời phải nhận lãnh, chịu đựng và giải quyết hậu quả nặng n...
Music ♫

Copyright: Tài liệu đại học © DMCA.com Protection Status