Ebook Cuộc sống, tình yêu, tiếng cười - pdf 13

Download Ebook Cuộc sống, tình yêu, tiếng cười miễn phí



Mục lục
Cuộc sống . 1
Không bắt đầu, không kết thúc . 3
Vấn đềsống và chết . 7
Vứt bỏquá khứtừng khoảnh khắc . 41
Tỉnh rượu đi! . 57
Tình yêu. 83
Phép màu của tình yêu . 85
Đểyêu là lời nguyện của bạn . 121
Ba câu hỏi. 153
Tiếng cười. 179
Cuộc sống là không nghiêm chỉnh . 181
Đừng làm trò đùa ác . 189
Lại trởthành đứa trẻ. 195
Khảnăng khôi hài bên ngoài tâm trí . 207
Học cười chính mình . 21


/tai-lieu/de-tai-ung-dung-tren-liketly-36327/
Để tải bản DOC Đầy Đủ thì Trả lời bài viết này, mình sẽ gửi Link download cho

Tóm tắt nội dung:

của Jorge Luis Borges (New York,
Dutton, 1974) tr. 109
|
103 28/02/2010 - 2/ 52 104
|
Ném ngọc trước lợn
Vì điều thành vấn đề là cho.
Điều thực không phải là cái bạn cho - ngọc và
điều linh thiêng và tình yêu - và bạn đang cho ai; cái
đó không phải là vấn đề. Vấn đề là ở chỗ bạn cho. Khi
bạn có, cho nó đi.
Gurdjieff thường nói, "Mọi thứ tui tích trữ đều bị
mất, và mọi thứ tui cho đều là của tôi. Mọi thứ tui cho
vẫn cùng tôi, còn mọi thứ tui tích trữ đều mất, đều
đi." Đúng: bạn chỉ có cái bạn đã chia sẻ. Bạn chỉ có
tình yêu như bạn đã chia sẻ. Tình yêu không phải là
tài sản để tích trữ, nó là rạng ngời, là hương thơm để
chia sẻ. Bạn càng chia sẻ nhiều, bạn càng có nhiều;
bạn càng chia sẻ ít, bạn càng có ít. Bạn chia sẻ càng
nhiều, càng nhiều thứ sẽ nảy sinh từ cốt lõi bên trong
nhất của bạn - nó là vô hạn: nhiều thứ sẽ trào lên nữa.
Kéo nước lên từ giếng, nhiều nước lại tới làm tươi
mới trong giếng. Không kéo nước lên, đóng giếng lại,
trở thành kẻ keo kiệt, và không dòng nước thêm nào
sẽ vận hành. Dần dần, dòng nước sẽ trở thành chết, bị
chẹn lại; và nước vốn ở trong giếng sẽ chết, sẽ trở
thành tanh tưởi, bẩn thỉu. Nước tuôn chảy là tươi
mới... tình yêu tuôn chảy là tươi mới.
Cho nên bước thứ ba hướng tới tình yêu là: chia
sẻ cái tích cực của bạn, chia sẻ cuộc sống của bạn,
chia sẻ mọi thứ bạn có. Bất kì cái gì đẹp với bạn,
đừng bao giờ tích trữ nó. Trí huệ của bạn, chia sẻ; lời
cầu nguyện của bạn, chia sẻ; tình yêu của bạn, hạnh
phúc của bạn, vui sướng của bạn, chia sẻ. Vâng, nếu
bạn không thể tìm được người nào, chia sẻ nó với chó
vậy - nhưng chia sẻ. Chia sẻ nó với đá - nhưng chia
sẻ. Khi bạn có ngọc, ném chúng đi - đừng bận tâm
liệu người nhận là lợn hay thánh nhân, cứ ném chúng
ra. Điều thành vấn đề là cho.
Tích trữ đầu độc trái tim. Mọi tích trữ đều độc hại.
Nếu bạn chia sẻ, hệ thống của bạn sẽ thoát khỏi chất
độc. Và khi bạn cho, đừng bận tâm liệu điều đó được
đáp lại hay không. Thậm chí đừng chờ đợi lời cảm
ơn. cảm giác biết ơn người đã cho phép bạn chia sẻ
cái gì đó với người đó. Không có việc ngược lại -
đừng chờ đợi, nói sâu bên trong tim mình rằng người
đó đáng phải được Thank là người đó đã sẵn sàng
nghe bạn, chia sẻ năng lượng nào đó với bạn... rằng
người đó sẵn sàng nghe bài ca của bạn... rằng người
đó sẵn sàng xem điệu vũ của bạn... rằng khi bạn đã tới
để cho người đó, người đó đã không bác bỏ - người
đó có thể bác bỏ chứ.
Chia sẻ là một trong những đức hạnh tâm linh
nhất, một trong những đức hạnh tâm linh lớn lao nhất.
Và điều thứ tư: là cái không. Một khi bạn bắt đầu
nghĩ rằng bạn là ai đó, bạn dừng lại; thế thì tình yêu
không tuôn chảy. Tình yêu tuôn chảy chỉ từ ai đó là
không ai cả. Tình yêu trú ngụ chỉ trong cái không.
Khi bạn trống rỗng, có tình yêu. Khi bạn đầy bản ngã,
tình yêu biến mất. Tình yêu và bản ngã không thể
cùng tồn tại được. Tình yêu có thể tồn tại với Thượng
đế nhưng không thể tồn tại cùng bản ngã, bởi vì tình
yêu và Thượng đế là đồng nghĩa. Tình yêu và bản ngã
là không thể ở cùng nhau được. Cho nên hãy là cái
không. Đó là nghĩa của việc thành khiêm tốn, nhu mì.
Jesus nói: Được ân huệ là người nhu mì, vì nhu mì
của họ là vương quốc của Thượng đế.
|
105 28/02/2010 - 2/ 53 106
|
Bốn bước này - và bây giờ sẽ dễ hiểu lời kinh này.
Trước hết...
tui phải tới ai để biết về người yêu của tôi?
Kabir nói: tui phải đi đâu để học về người yêu
của tôi? Người yêu của tui ở đâu? Chỗ trú ngụ của
người đó ở đâu? Và ai có thể chỉ điều đó cho tôi?
Kabir nói: "Vì ông chẳng bao giờ có thể tìm thấy
rừng
Nếu ông bỏ qua cây,
Cho nên người đó có thể chẳng bao giờ được tìm
thấy trong trừu tượng."
Lời kinh cực kì có ý nghĩa, có giá trị rất lớn -
giống như tiêu chí. Nghe đây: tui bắt gặp những
người nói, "Chúng tui yêu nhân loại" - và họ đã không
yêu lấy một con người. Nhân loại là trừu tượng. Làm
sao bạn có thể yêu nhân loại được - nói cho tui xem
nào? Bạn sẽ tìm thấy nhân loại ở đâu? Bạn sẽ ôm
nhân loại thế nào? Bạn sẽ hôn nhân loại thế nào?
Không, đây toàn là thủ đoạn của tâm trí. Dù ở bất kì
đâu bạn bắt gặp bất kì ai, bạn bao giờ cũng bắt gặp
con người thôi.
Nhân loại chẳng có ở đâu cả; chỉ có con người và
con người. Nhân loại là trừu tượng, là ý tưởng; nó chỉ
tồn tại trong tâm trí các triết gia - chẳng có ở đâu
khác. Nhưng lại là một ý tưởng rất thủ đoạn: bạn có
thể né tránh con người nhân danh nhân loại - bạn
thậm chí có thể giết người nhân danh nhân loại. Bạn
có thể nói, "tui phục vụ nhân loại và anh đang đi theo
cách đó, cho nên tui sẽ tiêu diệt anh." Đó là điều
Adolf Hitler nói, đó là điều Joseph Stalin nói, đó là
điều chủ tịch Mao nói, đó là điều mọi chính khách của
thế giới nói: "Chúng tui yêu nhân loại. Để cứu nhân
loại, chúng tui sẽ phải giết con người." Đây chính là
các ý tưởng thủ đoạn.
Kabir nói: "Vì ông chẳng bao giờ có thể tìm thấy
rừng nếu ông bỏ qua cây..."
Rừng không tồn tại - "rừng" chỉ là một từ. Cái tồn
tại là cây. Cây và cây và cây - chúng tồn tại; và nếu
bạn bắt đầu tìm rừng và bỏ qua cây, bạn sẽ không bao
giờ thấy rừng. Có thể đó là lí do tại sao nhiều người
tìm kiếm Thượng đế thế và chẳng bao giờ tìm thấy
ngài - họ tìm một trừu tượng. Thượng đế giống như
rừng: bạn sẽ thấy cái cây, tảng đá, đàn ông, đàn bà,
con chó, con rắn, ngôi sao - những thứ này bạn sẽ
thấy; bạn sẽ không tìm thấy Thượng đế ở đâu cả.
Thượng đế là tên của cái toàn bộ. Ngài tồn tại trong
những vật đặc thù này; ngài không ở đâu trong bất kì
sự tồn tại nào khác. Ngài tồn tại trong con rắn như
con rắn, và ngài tồn tại trong cái cây như cái cây, và
ngài tồn tại trong tảng đá như tảng đó, và ngài tồn tại
trong con người như con người.
Kabir đang chỉ ra điều gì đó rất quan trọng. Mọi
người hỏi, "Thượng đế ở đâu?" Đứng trong rừng họ
hỏi, "Rừng ở đâu?" Nếu bạn nói, "Anh đang được bao
quanh bởi rừng," họ sẽ nói, "Đây là cây sồi, đây là
cây thông - nhưng rừng đâu? tui biết có cây, nhưng
rừng đâu? tui muốn biết rừng." Nhưng người này sẽ
phát điên và người đó sẽ không bao giờ bắt gặp rừng
cả. Phủ nhận cây, không có rừng. Rừng tồn tại trong
cây sồi, trong cây thông, trong cây tuyết tùng. Rừng
|
107 28/02/2010 - 2/ 54 108
|
biểu hiện trong cả nghìn lẻ một dạng. Rừng trong bản
thân nó thì không thể tìm thấy được - đó chỉ là một
trừu tượng, một phổ quát.
Tìm cái đặc thù và quên cái phổ quát đi. Đó là
khác biệt giữa tôn giáo thực và tôn giáo giả. Tôn giáo
giả được dành cho các cái trừu tượng, tôn giáo thực
được dành cho các cái đặc thù. Yêu đàn ông, yêu đàn
bà, yêu đứa trẻ, yêu con vật, yêu cây cối, yêu các vì
sao... Đừng hỏi về Thượng đ...
Music ♫

Copyright: Tài liệu đại học © DMCA.com Protection Status