Mối quan hệ giữa chính trị và kinh tế trong các tác phẩm của Lênin thời kỳ NEP và ý nghĩa của nó trong công cuộc đổi mới ở nước ta hiện nay - pdf 18

Download miễn phí Tiểu luận Mối quan hệ giữa chính trị và kinh tế trong các tác phẩm của Lênin thời kỳ NEP và ý nghĩa của nó trong công cuộc đổi mới ở nước ta hiện nay



Theo Lênin, con đường củng cố khối liên minh công - nông phải dựa trên cơ sở tính nguyên tắc là: điểm xuất phát vai trò lãnh đạo của giai cấp công nhân. Điều quy định bản chất của khối liên minh công - nông, xu hướng phát triển và mục tiêu của nó là sự cần thiết phải củng cố và giành thắng lợi cho quan hệ xã hội chủ nghĩa ở các thành thị và nông thôn, là sự cần thiết củng cố chuyên chính vô sản. Chỉ có Đảng Cộng sản mới có thể vạch ra triển vọng XHCN cho việc củng cố khối liên minh này, mới là người thay mặt cho lợi ích của hai giai cấp anh em.
 



Để tải bản Đầy Đủ của tài liệu, xin Trả lời bài viết này, Mods sẽ gửi Link download cho bạn sớm nhất qua hòm tin nhắn.
Ai cần download tài liệu gì mà không tìm thấy ở đây, thì đăng yêu cầu down tại đây nhé:
Nhận download tài liệu miễn phí

Tóm tắt nội dung tài liệu:

hổ trao đổi ở địa phương); sử dụng quan hệ trao đổi hàng hoá - tiền tệ; sử dụng hình thức tô nhượng; thay đổi điều lệ hợp tác xã, mở rộng quyền hạn của nó như một tổ chức xã hội độc lập; có chính sách khuyến khích đối với các chuyên gia tư sản; củng cố khối liên minh công nông...
I. Quan niệm của Lênin về mối quan hệ giữa chính trị và kinh tế trong các tác phẩm thời kỳ NEP
Giành được chính quyền, đối với giai cấp vô sản cách mạng đó chưa phải là mục tiêu cuối cùng, là kết thúc cuộc cách mạng mà thực ra nó chỉ mới bắt đầu cho một sự nghiệp lâu dài với những khó khăn, phức tạp để cải tạo triệt để xã hội cũ và xây dựng thành công xã hội mới xã hội chủ nghĩa và chủ nghĩa cộng sản.
"Trong cuộc đấu tranh của chúng ta có hai mặt của một vấn đề; một là nhiệm vụ phá huỷ di sản của chế độ tư bản, đập tan âm mưu muốn bóp chết chính quyền Xô viết, âm mưu toàn thể giai cấp tư sản cứ lặp đi lặp lại, cho đến nay chúng ta phải tập trung chú ý nhiều nhất vào nhiệm vụ đó, nó cản trở chúng ta chuyển sang nhiệm vụ thứ hai là nhiệm vụ xây dựng" (Lênin, toàn tập, tập 4, tr.482).
Như vậy, trong bước chuyển sang tình hình, nhiệm vụ mới, chính trị của giai cấp vô sản đã chuyển trọng tâm từ lật đổ giai cấp thống trị cũ để giành quyền lực sang đấu tranh để giữ vững quyền lực và thực thi quyền lực bằng cách chiến thắng các thế lực tự phát tiểu tư sản, các thế lực phản động nhằm âm mưu bạo loạn, lật đổ nhằm khôi phục lại chế độ cũ. Mặt khác, giai cấp cầm quyền phải làm quen với công việc mới, phải học cách lãnh đạo, quản lý để xây dựng thành công chủ nghĩa xã hội, đảm bảo tốt nhất sự uỷ quyền của nhân dân, làm cho việc thực thi quyền lực đó không bị biến dạng, thoái hoá, để quyền lực thực sự thuộc về nhân dân. "Chính trị phải là việc của nhân dân, việc của giai cấp vô sản" (Lênin, toàn tập, tập 41, tr.482).
Lênin xác định: lúc này, chính trị đã chuyển trọng tâm vào kinh tế, cơ sở để chiến thắng là sức mạnh kinh tế, là năng suất lao động, xã hội dựa trên tài năng sáng tạo, năng lực tổ chức và hiệu quả quản lý để đông đảo quần chúng phát huy được tính tích cực, chủ động, sáng tạo và xây dựng chế độ mới. "Mỗi bước dẫn chúng ta tới ngày chiến thắng bọn bạch vệ đều chuyển dần trọng tâm đấu tanh vào chính trị trong lĩnh vực kinh tế" (Lênin, toàn tập, t.41, tr.482).
Ông chỉ rõ: "Chính trị chủ yếu của chúng ta lúc này là xây dựng Nhà nước về mặt kinh tế để tích góp được nhiều lúa mì hơn, để sản xuất được nhiều than hơn, để sử dụng lúa mì và than đó hợp lý hơn, sao cho không còn có người đói nữa" (tr.483).
Khi chính trị chuyển trọng tâm quân sự trong chiến tranh sang trọng tâm kinh tế trong hoà bình, đây là một bước chuyển khó khăn, phức tạp, vấn đề trọng yếu và khó khăn nhất của cách mạng xã hội chủ nghĩa là nhiệm vụ tổ chức: Phải xây dựng một hệ thống tổ chức mới làm sao cho phù hợp với chính sách kinh tế mới. "Một bộ máy vững mạnh phải thích ứng với mọi sự biến đổi" (Lênin, toàn tập, tập 43, tr.87).
Nhìn nhận mối quan hệ biện chứng giữa kinh tế và chính trị trong điều kiện giai cấp vô sản đã giành chính quyền, Lênin cho rằng: "Chính trị là biểu hiện tập trung của kinh tế".
"Chính trị không thể không chiếm vị trí ưu tiên so với kinh tế" (Lênin, toàn tập, t.42, tr.349).
* Chính trị là biểu hiện tập trung của kinh tế hay chính trị là kinh tế cô đọng lại, có nghĩa chính trị có căn nguyên từ kinh tế. Sự hình thành, tồn tại và phát triển của chính trị là trên cơ sở những đòi hỏi khách quan của sự phát triển kinh tế, của thực trạng kinh tế. Toàn bộ hệ thống chính trị của xã hội phải bảo vệ được lợi ích của giai cấp thống trị mà trước hết là lợi ích kinh tế. Như vậy, xét đến cùng lợi ích kinh tế là căn nguyên xã hội quy định những hoạt động chính trị.
Chính trị là biểu hiện tập trung của kinh tế cũng có nghĩa kinh tế là nội dung còn chính trị là hình thức phản ánh có tính chất tập trung của kinh tế. Thông qua việc hình thành những tổ chức chính trị, những chính sách để từ đó giải quyết những vấn đề quy định mục tiêu và động lực của sự phát triển kinh tế, tạo điều kiện, môi trường bảo hộ và phát triển kinh tế.
Chính trị không ngoài mục đích phát triển kinh tế, kinh tế là gốc, là thước đo tính hợp lý của chính trị. Kinh tế hợp lý tạo điều kiện cho chính trị phát triển, kinh tế khủng hoảng sẽ dẫn tới sự khủng hoảng về chính trị. Do vậy, chính trị nếu không hướng vào giải quyết những vấn đề quan hệ lợi ích nhằm phát triển kinh tế thì chính trị sẽ không có cơ sở tồn tại, sớm muộn cũng phải thay thế bằng chính trị mới tiến bộ hơn.
Chính vì vậy, trong tác phẩm "Những nhiệm vụ trước mắt của chính quyền Xô - viết" viết năm 1918, Lênin đã nêu: "Trong quản lý, cái có ý nghĩa trọng đại hơn cả không là chính trị mà là kinh tế. Cơ sở thực chất của chính quyền Xô - viết cũng như thực chất của quá độ từ chủ nghĩa tư bản lên CNXH là ở chỗ các nhiệm vụ chính trị không phải phụ thuộc so với các nhiệm vụ kinh tế" (Lênin, toàn tập, t.36, tr.256).
* Mặt khác, chính trị không thể không chiếm vị trí ưu tiên so với kinh tế. Chính trị có ảnh hưởng to lớn đối với kinh tế. Nó tác động trực tiếp tới sự biến đổi của chế độ kinh tế, quyền lợi chính trị được sử dụng, tổ chức các quan hệ kinh tế theo lợi ích của giai cấp thống trị. Do vậy, ưu tiên cho chính trị là ưu tiên cho những vấn đề căn bản quyết định cho sự phát triển của bản thân kinh tế.
Sự tác động chính trị đối với kinh tế theo hai hướng, thúc đẩy hay kìm hãm. Chỉ với đường lối quyết sách chính trị đúng mới làm cho kinh tế phát triển, ngược lại chính trị sai lầm hay lạc hậu có thể kìm hãm sự phát triển, thậm chí làm tổn hại đến kinh tế dẫn đến làm suy yếu chính trị và ảnh hưởng trực tiếp tới các quan hệ xã hội.
Chính trị không những có vai trò lãnh đạo kinh tế mà còn tạo môi trường xã hội ổn định để phát triển kinh tế, tham gia quản lý nền kinh tế, kiểm soát những vấn đề cơ bản của nền kinh tế như vốn, ngân sách, đầu tư...
Như vậy, mối quan hệ chính trị - kinh tế là mối quan hệ cơ bản, phức tạp trong xã hội, nên giải quyết nó không được tuyệt đối hoá một lĩnh vực nào. Vì tất cả các quan điểm, quyết định và hành vi chính trị nào cũng đều xuất phát từ nguồn kinh tế và cơ sở xã hội của nó, cũng đều liên hệ bằng cách này hay cách khác với những lợi ích kinh tế, những quan hệ kinh tế. Chính trị ở trong kinh tế và ngược lại kinh tế thâm nhập vào chính trị.
Mối quan hệ này được Lênin giải quyết một cách đúng đắn trong thực tiễn xã hội nước Nga vào thời kỳ thực hiện chính sách kinh tế mới. Như đã trình bày ở chương I, nước Nga trong những năm đầu của công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội phải đương đầu với thù trong giặc ngoài, với nội chiến, bắt buộc phải thực hiện "Chính sách cộng sản thời chiến" đã dẫn tới khủng hoảng kinh tế, chính trị, tr
Music ♫

Copyright: Tài liệu đại học © DMCA.com Protection Status