NHỮNG BÀI VĂN HAY LƠP 5 -09 - Pdf 52

Đề bài: Hãy tả trường em trước buổi học

Bài làm
“Lan ơi! Dậy đi, chúng mình cùng đi học nào”, đó là tiếng gọi của Thảo. Em
nghĩ thầm “Sao hôm nay nó gọi mình đi học sớm thế nhỉ, mới 7 giờ thôi mà”.
Tuy vậy, nhưng em vẫn cùng Thảo đến trường.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Mặt trời đã nhô
lên, trông giống như một trái đào chín mọng khổng lồ. Chỉ có tiếng lá cây xào
xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít
học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng,
những chiếc quạt cũng dãn bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Các dãy
nhà quay mặt vào nhau, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao
vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Những tia nắng ấm
áp chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Một vài phút sau, học sinh
đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Bác đa già
đang giơ tay đón chào học sinh. Những loài cây đung đưa trong gió. Tiếng học
sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu,
bạn thì nhảy dây. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng
của mình. Trong mỗi lớp học, học sinh cũng xem lại bài đã chuẩn bị. Những
giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non. Bác trống nằm im
nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau,
tiếng trống vào học vang lên: “Tùng! Tùng! Tùng!”, thế là giờ học bắt đầu. Bên
ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và
tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên
tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.
Hãy kể về người bạn mà em yêu quý
Nguyễn Phương Hạnh - 5G

Bài làm
Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình

kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh.

Tả cô giáo của em
Nguyễn Tuyết Nhi – 5G
Bài làm
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm
của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu
học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước
vào bậc trung học . Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường,
em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em
những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là
người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với
dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói
nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù
hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ
sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó
của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn,
phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy,
long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh
mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần
không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy
hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy
lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao
thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn
mặt vẻ thanh tú.
Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng
thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan
bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú
vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được

cửa là thấy ngay phòng khách không rộng lắm nhưng sạch sẽ và gọn gàng.Ở đây chỉ
kê một bộ bàn ghế sa lông mà ông em đã mua từ lâu nhưng đến nay vẫn dùng tốt và
bóng loáng vì bà em lau chùi thường xuyên.Trên bàn luôn có một lọ hoa đủ màu sắc,
bà hái ở vườn vào cắm càng làm cho ngôi nhà thêm đẹp.Sát tường là một cái tủ để
tivi, gia đình em xem sau một ngày lao động mệt mỏi.Tường được lăn bằng sơn màu
hồng nhạt tạo cho em cảm giác ấm áp mỗi khi về đến nhà.Đi thẳng vào là phòng của
bà em.Trong phòng, đồ đạc cũng giản dị như tính tình bà em vậy.Một chiếc giường cá
nhân bà mua từ rất lâu rồi nhưng lúc nào cũng sạch sẽ, bên trên trải một chiếc chiếu
cói hoa, cạnh giường là một chiếc tủ nhỏ bà để quần áo.Bên trên tủ là chiếc đèn ngủ
có độ sáng khác nhau.Bố em định thay đén khác cho bà nhưng bà bảo đó là kỷ niệm
của ông em tặng bà nhân ngày sinh nhật.Sau năm đó ông em mất.Rẽ sang phải là
phòng của bố mẹ em và em thì rộng hơn phòng của bà.Đồ đạc cũng giản dị thôi.Một
chiếc giường đôi, một chiếc giường cá nhân và một chiếc bàn học của em.Trên tường
có treo ảnh chung của gia đình em lúc ông em còn sống và một ảnh cưới của bố mẹ
em.Điều mà em tự hào là ai vào nhà cũng khen nhà tuy nhỏ nhưng sắp xếp gọn gàng,
sạch sẽ và hợp lý.
Ngôi nhà êm ấm của gia đình em chỉ có vậy, chẳng phải lâu đài, biệt thự và đồ
đạc sang trọng mà chỉ bình dị thế thôi.Nhưng em yêu ngôi nhà êm đềm này lắm.Mỗi
lần đi học về em lại cất tiếng gọi “Bà ơi!Mẹ ơi!Con đã về ạ!”.

Đề bài: Tả ngôi trường của em

Bài làm
Trên phố Cát Linh có rất nhiều ngôi nhà cao tầng được trang hoàng rất lộng lẫy,
nhưng đối với em nổi bật nhất vẫn là ngôi trường Cát Linh.
Nhìn từ xa, trường thấp thoáng ngói đỏ sau hàng cây xanh.Cổng trường bằng
sắt, sơn màu đỏ tươi, uy nghi như một người lính gác.Phía trên cổng là một tấm biển
mê ca xanh mịn, in hàng chữ: “Trường Tiểu học Cát Linh”.Trường bố trí theo hình
chữ H.Sân trường được lát ximăng phẳng lì, rất rộng rãi đủ cho học sinh vui chơi.Hai
bên sân trồng rất nhiều cây bóng mát thẳng hàng như : bàng, phượng, đa....Giữa sân

người lớn, được điểm sáng bằng cái mũi nho nhỏ, xinh xinh với hai cái lỗ ươn ướt
màu hồng phấn.Hai bên khóe miệng, những sợi râu mép trắng như cước lúc nào cũng
cử động liên tục.Chân chú như quả bí đao.Bốn chân nhỏ và thon.Cái đuôi dài thướt
tha, duyên dáng.Bộ móng vuốt của Tôm thì rất lợi hại vừa nhọn trông vừa đáng sợ
như một vũ khí phòng thân khi có chuyện gì xảy ra.
Tôm rất thích đươc vuốt ve, chiều chuộng.Những lúc đang xem tivi, chú nằm
vào lòng em như muốn em xoa vào bộ lông mềm mại của chú.
Những ngày nắng ấm, Tôm thường ra sân nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cái bụng
trắng hồng ra đón nắng.Đôi mắt cũng ra vẻ lim dim, ngắm nhìn những đám mây giữa
vòm trời trong xanh lồng lộng.
Ban đêm, Tôm tỏ ra chăm chỉ và cần mẫn làm việc lắm.Không có một xó xỉnh
nào mà chú không lục lọi .Đặc biệt là dưới bếp lũ chuột hay qua lại.Đôi mắt của chú
trong đêm tối như những tia hào quang xuyên thủng bức màn đêm.Đôi bàn chân của
chú được “trang bị” một lớp nệm dày và êm nên những bước đi của Tôm rất nhẹ
nhàng.Vì vậy, những con chuột nhắt, chuột cống bẩn thỉu không thể nào qua khỏi
chiếc miệng với những chiếc răng sắc nhọn của chú.
Em rất quý Tôm vì chú đã giúp gia đình em diệt sạch lũ chuột hư đốn.Với công
lao to lớn này của chú em sẽ cho chú mèo Tôm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc
với vài con cá bống và một cốc sữa con bò.Tôm quả là một con mèo khôn ngoan v
Đề bài: Tả cây phượng trường em

Bài làm
Ở sân trường em có rất nhiều cây toả bóng mát nhưng em thích nhất là cây
phượng vĩ.
Không biết cây được trồng từ lúc nào mà giờ đây cây đã cao đến gác hai của
trường em.Gốc phượng xù xì, chỉ vừa một vòng tay của em mà sao cành lá nhiều đến
thế.
Cứ đến đầu tháng hai, phượng bắt đầu nảy lộc, lúc đầu chỉ là những chồi non bé
tí.Tháng ba, tháng tư đã xanh ngắt một màu cành lá xum xuê.Vừa hay lúc đó ánh nắng
chói chang, nhưng không sao như một chiếc ô khổng lồ toả mát suống sân trường.Lúc


Nhờ tải bản gốc
Music ♫

Copyright: Tài liệu đại học © DMCA.com Protection Status