Tiểu luận Sự chuyển đổi kinh tế ở Đức - pdf 12

Download Tiểu luận Sự chuyển đổi kinh tế ở Đức miễn phí



Mục lục
 
LỜI MỞ ĐẦU 2
1. Xuất phát điểm của chuyển đổi 6
• Nguyên nhân sụp đổ CNXH ở Đông Đức 8
2. Mô hình lựa chọn 11
3. Nội dung chuyển đổi 15
a. Thống nhất tiền tệ 15
b. Quá trình tư hữu hóa 18
4. Kết quả 20
a. Hạn chế 20
b. Thành tựu 21
3. Bài học kinh nghiệm cho Việt Nam 22
Giống nhau 23
Khác nhau 23
 
 


/tai-lieu/de-tai-ung-dung-tren-liketly-34178/
Để tải bản DOC Đầy Đủ thì Trả lời bài viết này, mình sẽ gửi Link download cho

Tóm tắt nội dung:


1969
5.5
638
3.1
82
Nam Yemenb
1969
2.2
333
-
44
Benin
1972
4.2
113
4.1
60
Ethiopia
1974
43.5
1,222
2.4
86
Angola
1975
9.0
1,247
4.5
60
Campuchia
1975
7.7c
181
-
90d
Lào
1975
3.7
237
-
76
Mozambique
1975
14.2
802
4.1
85
Afganistan
1978
18.6c
648
-
83d
Nicaragua
1979
3.4
130
15.6
65
Zimbabwe
1980
8.7
391
7.6
35
1-26
Các nước XHCNe
1,692.6
41,654
các nước XHCN/ toàn thế giới
34.4%
30.7%
Một vài nét chính vể hình thành và phát triển Cộng hòa liên bang Đức.
Ngày 01/09/1939: Đức phát động chiến tranh thế giới lần thứ II.
Đến ngày 08/05/1945: Đức đầu hàng quân Đồng minh vô điều kiện, lãnh thổ của Đức bị 4 nước là Anh, Pháp, Nga và Hoa Kỳ chiếm đóng.
Trên cơ sở vùng lãnh thổ của 3 nước chiếm đóng là Anh, Pháp, Mỹ thì vào tháng 09/1949 nước cộng hòa LB Đức ra đời.
Trước tình hình đó, vào ngày 07/10/1949, cộng hòa dân chủ Đức được thành lâp trên khu vực do Liên Xô chiếm đóng.
Lúc này, nước Đức bị chia thành 2 quốc gia tồn tại song song với hai chế độ kinh tế - chính trị khác hẳn nhau.
Xuất phát điểm của chuyển đổi
Với những hạn chế mang tính hệ thống của XHCN khiến cho một loạt các quốc gia theo khối này đều vấp phải những khó khăn về sự thiếu thốn trong tiêu dùng, bức bách trong hoạt động kinh tế và chính trị. Sự phát triển nhanh chóng của Tây Đức cũng phần nào ảnh hưởng đến tâm lý của người dân Đông Đức lúc bấy giờ. Chính vì vậy mà nó tạo ra những mâu thuẫn không chỉ bên trong đường lối của CHDC Đức lúc này mà còn cả trong lòng người dân đã từng hoan nghênh chế độ này.
Mùa thu năm 1989, trong trào lưu biến động chung của khối XHCN ở Đông Âu, CHDC Đức sa vào một cuộc khủng hoảng chính trị sâu sắc và ngày một nghiêm trọng hơn, khi biểu tình nổ ra liên tiếp tại nhiều thành phố: Leipzig, Dresden, Karl-Marx-Stadt, Magdeburg, Plauen v.v. Hàng chục nghìn người xuống đường, đòi đổi mới đảng cầm quyền, minh bạch thông tin, truyền thông trung thực, mở cửa biên giới (tường Berlin) để người dân được quyền tự do đi lại… Trong bối cảnh ấy, những người cộng sản, như chính Egon Krenz sau này thừa nhận, đã không đánh giá đúng tình hình, “đánh mất cơ hội đổi mới triệt để”. Bản thân ông “cũng chỉ xắn tay can thiệp khi CHDC Đức đã sa vào khủng hoảng trầm trọng”, bằng việc lên thay thế Eric Honecker làm Tổng Bí thư đảng cầm quyền, chủ tịch Hội đồng Nhà nước.
Nguyên nhân sụp đổ CNXH ở Đông Đức
Việc Đông Đức không còn tồn tại có rất nhiều nguyên nhân, nội tại và khách quan, trong nước và quốc tế. Suốt 40 năm, thế giới không có chiến tranh nóng nhưng lại có chiến tranh lạnh. Nhiều người Đức xem nó giống như một đại chiến thế giới lần thứ ba. Lúc nào chúng ta cũng mấp mé bờ vực xảy ra một cuộc chiến tranh nguyên tử. Điểm khác nhau rất đặc biệt là so với Việt Nam thì sự sụp đổ của cộng sản Đông Đức (DDR cũ) và từ đó đưa đến sự thống nhất nước Đức gần như không đổ máu!
Ngược dòng thời gian, sau đệ nhị Thế chiến 1945, biên giới Đông-Tây được phân định. Hàng loạt các quốc gia thuộc khối Cộng sản bắt đầu xây dựng chủ nghĩa xã hội theo kiểu mô hình kế hoạch hóa do Liên Xô lãnh đạo.
Nhiều phong trào chống đối tại nhiều quốc gia Đông Âu bùng phát mà trong đó phải kể đến Ba Lan, Hungary và Tiệp Khắc, nhưng những cuộc nổi dậy này đều bị đàn áp đẫm máu. Đơn cử là cuộc nổi dậy của giới thợ thuyền tại cảng Poznan, Ba Lan năm 1956, hay cuộc cách mạng mùa thu Budapest 1956, và cuộc cách mạng mùa xuân thành Praha 1968 đã là bài học xương máu cho các quốc gia Đông Âu. Đây được gọi là sự chuyển đổi sang xã hội chủ nghĩa do đảng cộng sản áp đặt lên xã hội với hình thức bạo lực, sau khi giàng được chính quyền.
Sau những biến cố chính trị như vừa kể, hàng triệu người dân Đông Âu đã phải bỏ nước ra đi “chạy nạn cộng sản”, các phong trào chống đối tại Đông Âu bước vào giai đoạn trầm kha nhất trong lịch sử và phải để rồi mãi cho tới năm 1989, thời cơ đã đến, các cuộc đấu tranh đòi tự do dân chủ bắt đầu công khai với chính quyền trong bối cảnh Đông Âu có nhiều dấu hiệu thay đổi.
Vào cuối xuân, đầu mùa hè năm 89, hàng chục ngàn người dân Đông Đức đã chạy vào xin tị nạn chính trị tại Tòa Đại sứ Tây Đức ở Tiệp Khắc. Ngày 10-09-89, chính phủ Hungary đã quyết định mở cửa biên giới cho người dân Đông Đức chạy qua Áo và Tây Đức tị nạn chính trị.
Vào thời điểm đó ông Gorbachev đã đưa ra chủ trương perestroika (cải tổ), điều đó được coi như là một ý tưởng tuyệt vời. Nhưng các chính trị gia của Mỹ cũng như CHLB Đức thì không hề có ý định từ bỏ Chiến tranh Lạnh. Họ vẫn tiếp tục chống phá. Và với cuộc chiến tranh lạnh đó thì họ tạo ra những hậu quả rất tiêu cực về kinh tế đối với các nước XHCN ở châu Âu.
Trong khi đó, vai trò lãnh đạo của Liên bang Xô Viết ngày càng yếu dần. Liên bang Xô Viết đã sụp đổ không phải vì những cuộc cách mạng, mà là sụp đổ từ bên trên, từ Gorbachev và những đồng chí của ông ta. Và chính là do nằm trong tầm ảnh hưởng của Liên Xô mà CHDC Đức sụp đổ, vì nói thẳng ra, CHDC Đức là đứa con của Liên bang Xô Viết. Không có Liên Xô thì CHDC Đức đã không ra đời. Rất tiếc là lúc này Liên Xô cũng nắm vai trò đứng bên cỗ quan tài của CHDC Đức.
Sự kiện Berlin – thống nhất nước Đức:
Năm 1989, bầu cử gian lận, một làn sóng di dân chưa từng thấy và biểu tình hàng loạt đã làm sụp đổ chính quyền Cộng hoà dân chủ Đức trong vòng vài tháng. Sau khi Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư Erich Honecker từ chức ngày 18/10 và bức tường sụp đổ đầu tháng 11, quá trình thống nhất đã diễn ra nhanh chóng. Dưới đây là những mốc quan trọng nhất:
Ngày 09.11.1989 trong một buổi họp báo Uỷ viên Bộ chính trị Guenter Schabowski tuyên bố – có vẻ chỉ là thoáng qua – rằng biên giới được mở ngay lập tức. Không lâu sau hàng nghìn người Đông Đức tràn qua biên giới. Sau 28 năm, bức tường sụp đổ.
Ngày 13.11.1989 lãnh đạo Đảng Hans Modrow ở được Quốc hội Đông Đức trao nhiệm vụ thành lập chính phủ mới. Tại các cuộc biểu tình đã tiếp diễn từ vài tháng trước, xuất hiện các biểu ngữ “Tổ quốc Đức thống nhất”.
Ngày 17.12.0989 một hội nghị bàn tròn – một diễn đàn của thay mặt các đảng và tổ chức cũ và mới – họp dưới dự chủ trì của các thay mặt giáo hội để đưa ra các giải pháp cho cuộc khủng hoảng quốc gia.
Ngày 19.12.1989 thủ tướng Tây Đức Helmut Kohl thăm Đông Đức lần đầu tiên. Ở , ông được chào đón nồng nhiệt với những tiếng hô “Helmut, Helmut” và “Tổ quốc Đức thống nhất”.
Ngày 15.01.1990 khoảng 2000 người biểu tình chiếm trụ sở của mật vụ Stasi ở Đông trong khi 100.000 người biểu tình trước cửa.
Ngày 28.01.1990 thay mặt các đảng phái chính trị đồng ý thành lập chính phủ lâm thời. Đại diện các nhóm dân quyền được tham gia hội nghị bàn tròn.
Ngày 01.01.1990 thủ tướng Modrow trình Quốc hội dự thảo thống nhất nước Đức dựa trên nguyên tắc trung lập quân sự và hệ thống liên bang.
Ngày 07.02.1990 chính phủ Tây Đức đề nghị đàm phán ngay lập tức với Đông Đức về thống nh

Tài liệu, ebook tham khảo khác

Music ♫

Copyright: Tài liệu đại học © DMCA.com Protection Status