Ảnh hưởng của việc nắm giữ tiền mặt đến giá trị doanh nghiệp của các công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán việt nam - Pdf 29

B GIÁO DC VÀ ĨO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH
HUNH TRN TNG MINH

NH HNG CA VIC NM GI TIN MT
N GIÁ TR DOANH NGHIP CA CÁC
CÔNG TY NIÊM YT TRÊN TH TRNG
CHNG KHOÁN VIT NAM
LUN VN THC S KINH T

TP. H CHÍ MINH - NM 2014
B GIÁO DC VÀ ĨO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH

Tác gi
Hunh Trn Tng Minh

MC LC

TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC CÁC BNG
DANH MC CÁC CH VIT TT
TÓM TT 1
CHNG 1: GII THIU 3
1.1. Lý do nghiên cu ca tài 3
1.2. Mc tiêu và các vn đ nghiên cu 4
1.3. Phng pháp nghiên cu 5

Bng 4.4b. Kt qu phng trình (1) vi bin ph thuc MKBOOK2 47
Bng 4.5: nh hng ca mc tin mt nm gi đn giá tr công ty 49
Bng 4.6: Kt qu c lng phng trình (2) 50
Bng 4.7.a: Kt qu phng trình (3) vi bin ph thuc TOBINQ 52
Bng 4.7.b: Kt qu phng trình (3) vi bin ph thuc MKBOOK2 53
Bng 4.8.a: Kt qu phng trình (4) vi bin ph thuc TOBINQ 54
Bng 4.8.b: Kt qu phng trình (4) vi bin ph thuc MKBOOK2 55
DANH MC CÁC CH VIT TT BANKD
: Mi quan h ca công ty vi ngun tài tr bên ngoài

CASH
: Mc tin mt công ty nm gi

CKVN
: Chng khoán Vit Nam

CFLOW
: Dòng tin thun

: Vit Nam 1
TịM TT

Bài nghiên cu này đc thc hin nhm mc tiêu làm rõ “nh hng ca
vic nm gi tin mt lên giá tr doanh nghip ca các công ty niêm yt trên th
trng chng khoán Vit Nam”. Mu nghiên cu gm gm 121 công ty phi tài
chính niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam giai đon 2008 – 2012, to thành
605 quan sát. Tác gi s dng phng pháp GMM (Generalized method of
moment) đ chy mô hình c lng hi quy vi d liu bng (panel data) đc
chy trên phn mm Stata 11. Trc tiên, tác gi tin hành kim đnh xem có tn ti
mi quan h nào gia mc tin mt công ty nm gi và giá tr doanh nghip hay
không? kt qu c lng mô hình hi quy cho thy có tn ti mt mi quan h phi
tuyn tính theo dng đng cong Parabol có đnh hng lên gia mc tin mt nm
gi và giá tr công ty. Bng chng này kt lun có tn ti mt mc tin mt ti u
mà ti đó giá tr doanh nghip đt cc đi, đim đó là đnh ca Parobol. Kt qu ca
bài nghiên cu này thu đc mc tin mt nm gi ti u là 17,92% và 17,87%
tng ng vi hai cách tính giá tr doanh nghip khác nhau. Tip theo, tác gi xem
xét nhng nhân t nào có th có nh hng đn mc tin mt công ty nm gi, t
đó nh hng đn giá tr doanh nghip qua mi quan h phi tuyn tính va đc
xác đnh trên, kt qu cho thy các nhân t nh quy mô công ty, mi quan h ca
doanh nghip vi ngun tài tr bên ngoài, tài sn c đnh vô hình là nhng nhân t
có nh hng đn mc tin mt nm gi. Trong đó t l tài sn c đnh vô hình trên
tng tài sn là nhân t có tác đng tích cc và rt đáng k đn mc tin mt nm gi
ca doanh nghip, c th là trong điu kin các yu t khác không đi, s thay đi

liên quan đn vn đ tin mt ca các công ty. Ti sao có nhng doanh nghip kinh
doanh có lãi nhng h vn b phá sn? Lý do là bi h không đ tin mt đáp ng
cho các nhu cu cn thit ti thiu đm bo cho hot đng sn xut kinh doanh đc
tin hành mt cách bình thng.
V lý thuyt, quyt đnh đu t mt t l nht đnh trong tng tài sn cho tin
mt ca mt doanh nghip đc da trên chi phí cn biên và li ích cn biên ca
vic nm gi tin mt này mang li. Theo đó, doanh nghip s đt đc mc tin
mt nm gi ti u mà ti đó chi phí cn biên bng vi li ích cn biên. Keynes
(1936) cho rng li ích ca vic nm gi tin mt phát sinh t mt lot các đng c
ca vic nm gi tin mt nh đng c phòng nga, đng c giao dch, đng c đu
c. Trong khi đó, vi thc t th trng vn là th trng không hoàn ho, nên chi
phí đ doanh nghip tip cn đc vi các ngun tài tr bên ngoài có th rt tn
kém, thm chí rt khó khn và không có sn, nhiu bng chng thc nghim trên
th gii đã cho thy mc đ huy đng vn t ngun tài tr bên ngoài ca các doanh
nghip  các nc đang phát trin khá cao, và Vit Nam cng không ngoi l, bên
cnh đó vic huy đng vn trong ngn hn phi chu áp lc thanh toán do yu t
thi gian. Chính vì vy, qun tr tin mt trong công ty s là chìa khóa dn đn hiu
qu hot đng cng nh thành công cho các doanh nghip. Do đó, các doanh nghip
 Vit Nam cn phi xác đnh cho mình mt lng tin mt cn nm gi đ có th
mang li hiu qu hot đng tt nht và gia tng giá tr doanh nghip.
4
Nhng lý do trên cho thy tính cht quan trng và s cn thit ca vic nm
gi và duy trì mt mc tin mt và các khon tng đng tin nht đnh ca doanh
nghip, và đó cng là các lý do đ tác gi chn đ tài “nh hng ca vic nm
gi tin mt đn giá tr doanh nghip ca các công ty niêm yt trên th trng
chng khoán Vit Nam” cho Lun vn cao hc ca mình.
1.2. Mc tiêu và các vn đ nghiên cu

b hàng nm ca các công ty niêm yt trên S giao dch chng khoán thành ph H
Chí Minh () và S giao dch chng khoán Hà Ni (www.hnx.vn),
trong đó tác gi loi tr các công ty tài chính, bo him và ngân hàng, sau khi đã lc
ra các công ty hot đng không liên tc, các công ty không có s liu v tài sn vô
hình, cng nh các công ty không có s liu giá c phiu trên th trng. Sau cùng
tác gi s dng mô hình hi quy vi d liu bng (panel data) đc chy trên phn
mm Stata 11 đ chy mô hình hi quy bng phng pháp GMM (Generalized
method of moments – phng pháp tng quát hóa thi đim) nhm thc hin các
c lng và kim đnh cho vn đ nghiên cu theo phng pháp ca bài nghiên
cu ca nhóm tác gi Cristina Martinez –Sola, Pedro J.Garcia – Terual, Pedro
Martinez – Solano (2011). Ngoài ra các d liu đ chy mô hình đã đc lc li và
tính toán bng phn mm Microsoft Excel 2007.
1.4. ụ ngha ca đ tƠi
Lun vn này cung cp mt bng chng thc nghim, đóng góp vào s hiu bit
v nh hng ca vic nm gi tin mt đn giá tr doanh nghip ca công ty. Da
vào nn tng đó, các nhà qun lý doanh nghip có thêm cái nhìn toàn din hn trong
các quyt đnh tài chính đ đt đc mc tiêu ti đa hóa giá tr cho doanh nghip.
1.5. Kt cu ca đ tƠi
Ngoài phn tóm tt, danh mc bng, danh mc các ch vit tt, ph lc, tài liu
tham kho, đ tài gm 5 chng, bao gm: 6
Chng 1: Gii thiu v đ tài.  chng này, tác gi làm rõ lý do chn đ tài,
mc tiêu và các vn đ nghiên cu, phng pháp, phm vi nghiên cu cng nh b
cc lun vn.
Chng 2: Tng quan các nghiên cu trc đây. Trong chng này, tác gi h
thng hóa các nghiên cu trc trên th gii có liên quan v mi quan h gia giá
tr công ty và mc tin mt nm gi, cng nh các nhân t tác đng đn mc tin
mt nm gi. Trên c s nhng bng chng thc nghim này, tác gi xây dng mô

không tác đng đn giá tr công ty”. Trong bi cnh này, vic nm gi nhng tài sn
có tính thanh khon và các quyt đnh đu t vào tài sn ngn hn s không nh
hng đn giá tr tài sn ca các c đông. Sau đó mt nm, Opler, Pinkowitz, Stulz
và Williamson cng đã đa ra kt lun tng t khi nghiên cu “Các yu t tác
đng đn giá tr công ty”. Tuy nhiên, trong thc t, vic nm gi tin mt không
đc ng h mt cách tuyt đi. S tn ti ca th trng không hoàn ho ng ý
rng có th có mt mc tin mt đc nm gi ti u cân bng gia chi phí và li
ích ca vic nm gi tin mt đ t đó ti đa hóa giá tr ca công ty. Xét v li ích,
công ty cn tin mt đ thc hin các hot đng bình thng, tn dng đc li th 8
ca các c hi đu t sinh li trong tng lai cng nh đáp ng các s kin không
lng trc đc. Thêm vào đó, vic nm gi tin mt cng là cách nhm làm gim
s ph thuc ca công ty vào ngun tài tr bên ngoài nhiu tn kém. Do s hin
din ca thông tin bt cân xng gia ch n và ngi đi vay, vic huy đng vn t
th trng vn s khó khn và tn kém hn đi vi các công ty đ có đc ngun tài
tr bên ngoài vì các vn đ liên quan đn la chn đi nghch, đc bit đi vi
nhng công ty có ít mi quan h vi ngân hàng hay các t chc vay vn li càng
khó khn gp bi. Trong tình trng này, công ty cn thit lp mt h thng phân cp
v tài chính và cn có nhng quyt đnh chính xác trc khi vay n, theo lý thuyt
Pecking ca Myers và Majluf, 1984. Cng theo lý thuyt này, chi phí vay n có th
tránh đc nu công ty có th gi li đ tin mt trong ni b đ thc hin các d
án đu t có NPV dng. Nói cách khác, các nhà qun lý ca doanh nghip có th
tránh đc vn đ này bng cách d tr tin mt cho công ty. Do đó, nm gi tin
mt có th có li vì lúc này công ty có th tn dng c hi đu t, đc bit là cho
các công ty khó khn trong vic tip cn ngun tài tr bên ngoài. Ngoài ra, tính
thanh khon làm gim kh nng phát sinh chi phí tài chính nu công ty hot đng
không to ra dòng tin đ đ đáp ng vic thanh toán các khon n bt buc
(Faulkender và Wang, 2006). Tuy nhiên, các nghiên cu trc cng đã đ cp đn

quyn nghi ng vì doanh nghip đã mt các c hi đu t hoc là ban qun tr
doanh nghip quá yu kém nên đã không th bit làm gì vi lng tin mt đó. Vic
đ tin mt trong doanh nghip quá nhiu luôn có chi phí c hi, vì t sut sinh li
thp, đc bit nu công ty b qua nhng d án đu t đem li nhiu li nhun hn là
vic nm gi  mc tin mt này. Chi phí c hi ca tin mt trong trng hp này
đc hiu là s khác nhau gia lãi sut có đc khi nm gi tin mt, tin gi
không k hn  ngân hàng cng đc xem nh là tin mt và cái giá phi tr đ có
tin mt. Cái giá phi tr đ nm gi tin mt, đó chính là chi phí s dng vn bình
quân ca doanh nghip - WACC. Chng hn, nu mt doanh nghip khi đu t vào
mt d án mi hoc m rng sn xut có kh nng to ra t sut sinh li trên vn c
phn là 20%, thì chi phí c hi ca vic nm gi nhiu tin mt tht s là đt. Bi
lãi sut cho tin gi không k hn khó lòng đt ti 10%. Trong trng hp t sut
sinh li ca d án thp hn mc chi phí s dng vn trung bình WACC thì tin mt 10
cng không nên gi li ti doanh nghip, mà nên phân phi chúng li cho các c
đông di hình thc c tc hay mua li c phn ca doanh nghip.
Mt khác, d tr tin mt ln có th gia tng mâu thun gia nhà qun tr và
c đông hay nói cách khác, chi phí đi din rt d xy ra trong tình hung này. Bng
cách này, nhà qun tr có th gia tng dòng tin t do mt cách tùy ý, điu này mâu
thun vi li ích ca c đông (Jensen, 1986). Khi mun gia tng mc tin mt
trong doanh nghip, các nhà qun lý luôn đa ra nhng li gii thích có v nh rt
hp lý: tin mt nhiu có th giúp doanh nghip linh hot hn và thc hin các phi
v thâu tóm mt cách nhanh chóng hn. Th nhng đng quên rng vi các doanh
nghip có lng tin mt nhiu hn mc cn thit mà các lý thuyt đ ngh thì phi
chú ý nhiu hn đn vn đ đi din. Các nhà qun tr d dàng b “quyn r” bi
sc hút ca nhng toà bit th sang trng. Do vy, các qun tr cp cao có th s
thc hin nhng v thâu tóm lãng phí và đu t vào các d án kém hiu qu nhm
tranh th tìm kim li ích cá nhân. Vì rt có th rng đng c bên trong đó chính là

giá tr doanh nghip đã không đc nghiên cu trc đó.
Opler T, Pinkowitz L, Stulz R, Williamson R cng bt đu nghiên cu ca
mình vào nm 1999 vi đ tài “Các yu t nh hng đn nm gi tin mt - Bng
chng thc nghim ti M”. Tác gi kho sát các yu t quyt đnh và tác đng đn
vic nm gi tin mt và các chng khoán th trng giao dch công khai ca các
công ty M trong giai đon 1971-1994. Kt qu là đã tìm thy bng chng ng h
cho lý thuyt đánh đi ca nm gi tin mt. c bit, các công ty vi các c hi
tng trng cao và dòng tin ri ro hn thì thng nm gi mt t l cao tin mt
trên tng tài sn. Nhng kt qu này phù hp vi quan đim rng "Các công ty nm
gi tài sn ngn hn đ đm bo rng h có th nm bt c hi đu t khi dòng tin
đang  mc thp và khi ngun vn bên ngoài là tn kém”. Các công ty có c hi
cao hn trong vic tip cn th trng vn, chng hn nh nhng công ty ln thì
thng có t l vay n cao, do đó lng tin mt nm gi trong công ty trên tng tài
sn thng thp. Tuy nhiên, tác gi cng tìm ra bng chng cho thy các công ty có
xu hng tích ly tin mt nhiu hn so vi d đoán bi lý thuyt đánh đi tnh. Có
rt ít bng chng cho rng vic nm gi tin mt quá mc có tác đng ngn hn ln
v chi phí vn, chi tiêu mua li, và tr c tc cho c đông. Phân tích ca tác gi 12
cung cp bng chng đ bác b ý kin cho rng tin mt d tha dn đn vic các
công ty s chi tiêu nhiu hn hoc s thc hin các cuc thâu tóm ln hn. Nhng
bng chng này cng phù hp vi quan đim rng các nhà qun lý thng mun
tích ly tin mt d tha. Kt qu là các công ty s có tác đng mnh m hn trong
vic thay đi lng tin mt ca công ty đ có đc lng tin mt vt quá mc
tiêu ca h. Tuy nhiên, khi s dng d liu chéo cho nm 1994, tác gi đã không
thành công trong vic chng minh các đi din ca chi phí đi din có nh hng
quan trng đn tin mt. Vì vy, kt qu cho thy rng công vic cn phi đc thc
hin là gii thích lý do ti sao các công ty nm gi tin mt d tha, cng đ hiu
đc chi phí ca vic làm này. Kt qu ca tác gi cung cp h tr cho quan đim

công ty. Trong bài nghiên cu, tác gi cng cung cp bng chng v mi tng
quan nghch bin đáng k gia n vay ngân hàng và vic nm gi tin mt. iu
này là phù hp vi quan đim cho rng các ngân hàng có mt v trí tt hn đ xác
đnh cht lng tín dng ca công ty, theo dõi cng nh kim soát các chính sách
tài chính ca công ty, ct gim s bt cân xng thông tin và các vn đ đi din
thng liên quan đn các loi đòn by, dn đn chi phí tài chính cao hn gián tip
và ràng buc tài chính bên ngoài. Cui cùng, phân tích ca tác gi cho thy rng các
công ty  các nc bo v nhà đu t tt, theo các quy đnh ca pháp lut và vic
thc thi pháp lut thng gi tin mt nhiu hn. Mc đ phát trin th trng vn
có mi tng quan âm vi nm gi tin mt, đó là mt trái ca chi phí đi din,
nhng h tr cho các công ty nm gi tin mt vì đng c phòng nga.
Pinkowitz, Stulz và Williamson (2006) đã cho thy “Mi quan h gia nm
gi tin mt và giá tr doanh nghip”. Ông đã đa ra kt lun rng “ các nc bo
v nhà đu t kém là yu hn nhiu so vi  các nc khác”. H nhn ra rng  các
nc bo v nhà đu t mnh, mt đng đô la ca tài sn ngn hn có tr giá xp x
mt đng đô la cho các nhà đu t nh. Ngc li,  các nc bo v nhà đu t
kém, mt đng đô la tài sn ngn hn có giá tr ít hn nhiu. Các tác gi này xác
đnh mt mc chit khu cho vic nm gi tài sn thanh khon  các nc có bo
v nhà đu t kém. c bit, h cho thy mt s mt mát giá tr ti các quc gia này
là các c đông bên ngoài không nhn đc toàn b giá tr tài sn ngn hn thuc s
hu ca công ty. Faulkender và Wang (2006) kim tra các giá tr biên ca vic nm 14
gi tin mt ca công ty di các chính sách tài chính công ty khác nhau. Kt qu
cho thy rng giá tr biên ca tin mt gim vi vic nm gi tin mt ln hn, đòn
by cao, và tip cn tt hn các th trng vn. Các lý do gii thích giá tr biên tin
mt là mt hàm s gim theo mc tin mt đó là so vi các công ty có d tr tin
mt cao, các công ty có mt mc đ d tr tin mt thp s có nhiu kh nng tip
cn vi th trng vn bên ngoài đ chi tr cho các ngha v n ngn hn và các

tin t do và ch ra rng giá tr d tr tin mt ca công ty là thp hn đi vi nhng
nc có bt cân xng thông tin cao.
Các lý thuyt tài chính doanh nghip nói rng mi doanh nghip nên có mt
mc tin mt thích hp cho doanh nghip mình, mt lng đ đ thanh toán lãi vay,
các chi phí và chi tiêu vn, ngoài ra còn phi d tr thêm mt ít na đ doanh
nghip kp x lý trong nhng tình hung khn cp. Vy, nm gi tin mt bao nhiêu
là đ đi vi mt doanh nghip? các nhân t tác đng đn mc nm gi tin mt
ca công ty là gì?. ã có rt nhiu tác gi nghiên cu vn đ này, ni bt là nghiên
cu ca Thomas W. Bates, TW, Kahle, KM và Stulx, RM nm 2008 vi đ tài “Vì
sao các công ty  M li nm gi tin mt quá nhiu so vi lng tin mt h s
dng?”. Bng cách đa ra khá nhiu bng chng thc t, bài nghiên cu ca ông
mang tính thuyt phc rt cao. Tùy thuc vào tng tình hung, tùy vào tình hình
kinh doanh, ngành ngh cng nh v th tài chính hin ti ca doanh nghip, tu
theo điu kin và đc đim ca tng doanh nghip mà các nhà qun tr tài chính có
th đa ra các quyt đnh gi tin mt khác nhau. Khi tính toán doanh nghip tht
s cn lng tin mt là bao nhiêu nhà qun tr có th xem xét đn nhiu yu t
khác nhau, nh yu t dòng tin tng lai, chu k kinh doanh, các k hoch chi tiêu
vn, các ngha v phi tr khn cp và các nhu cu cn tin mt đ chi tr khác. Và
mc đ quan trng ca các yu t này là khác nhau đi vi tng doanh nghip, tng
giai đon khác nhau. Nu đang mang nhiu công n thì công ty nên tr tin đ tr
lãi hoc đ phòng trng hp phi thanh toán bt thng. Còn nu doanh nghip
đang trong tình trng d gi thì nên đu t tin mt vào các hot đng sinh li nh
mua li c phiu hoc phát hành c tc tin mt cho các c đông. Ông đã ly mt ví
d trong ngành công nghip sn xut phn mm, tên tui ca Microsoft đã ni ting
toàn th gii. Microsoft hot đng quá tt đn mc dòng tin mt hng nm luôn 16
nhiu hn 40 t USD do doanh thu vn tip tc tng trng mnh và tin mt c th
tng lên nhanh chóng. Các doanh nghip thành công khác trong các ngành nh sn

đu t vào đâu cng thy khó khn thu li.
Mt nghiên cu khác v “Mi quan h vi các ngân hàng, nm gi tin mt và
giá tr công ty” cng đc thc hin nm 2009, Qi Luo, Toyohiko Hachiya kho sát
vic nm gi tin mt ca các công ty Nht Bn niêm yt trên sàn chng khoán
Tokyo, ông đã tìm thy rng mi quan h gia công ty và ngân hàng đóng vai trò
quan trong vic xác đnh lng tin mt nm gi, thng thì nhng công ty có mi
quan h rng rãi vi các ngân hàng s có lng tin mt nm gi ít. Tuy nhiên, ông
cng cho thy mt trái ca vn đ này là vn đ phát sinh chi phí đi din. Cng
trong nm 2009, Tong đã đo lng “Tác đng ca đa dng hóa công ty lên giá tr
ca nm gi tin mt”. Bng vic s dng phng pháp ca Faulkender và Wang
(2006), Tong đã đo lng giá tr biên ca vic nm gi tin mt và đã đa ra quan
đim rng nm gi tin mt nh là mt kênh quan trng và tim nng mà thông qua
đó đa dng hóa công ty có th nh hng đn giá tr doanh nghip. Theo nghiên cu
này, giá tr biên ca mt đng đô la trong các công ty đã đa dng hóa các hot đng
đu t thp hn so vi các công ty cha đa dng hóa các hot đng đu t, ng ý
rng vic đa dng hóa hot đng đu t ca công ty làm gim giá tr nm gi tin
mt thông qua các vn đ đi din.
Nm 2010, Edward Lee và Ronan Pewell thc hin trên mu các công ty Úc
cho thy rng nm gi tin mt có tng quan dng vi các la chn tng trng,
mc đ bt cân xng thông tin, bin đng dòng tin, chi phí s dng vn, dòng tin
đu t thun và dòng tin tài tr thun, trong khi nm gi tin mt có tng quan
âm vi đòn by và vn luân chuyn ròng. Bài nghiên cu đã phát hin ra s khác
bit gia nhóm các công ty duy trì nm gi tin mt và nhóm các công ty nm gi
tin mt tm thi, kt qu cho thy rng các công ty duy trì nm gi tin mt kéo
dài hot đng kém hiu qu hn so vi các công ty nm gi tin mt thng d tm
thi. Bài nghiên cu cng đa ra kt lun rng vi thi gian nm gi tin mt thng
d càng dài thì giá tr biên ca tin mt càng gim. 18


19
đi trong dòng tin. Ngoài ra, kt qu nghiên cu còn cho thy quy mô công ty và
c hi tng trng thc s là nhng nhân t tác đng đn t l nm gi tin mt ca
các công ty. Các công ty nh b nh hng bi các c hi phát trin nhiu hn so
vi các công ty ln. Các quyt đnh đu t ca nhng công ty nh khó có th ti u
do b hn ch kh nng tip cn ngun tài tr bên ngoài, vì vy buc h phi gi li
tin mt nhiu hn so vi các doanh nghip ln đ có th linh hot trong vic thc
hin đu t. Ngc li, các công ty có quy mô ln thng d tip cn tt hn vi th
trng vn, h ít b nh hng bi lý do phòng nga và điu này có th gii thích
ti sao chính sách tin mt ca h nhy cm hn vi nhng thay đi trong chi phí c
hi ca vic nm gi tin mt.
Quan tâm đn th trng các quc gia đang phát trin, Attaullah Shah (2011)
xem xét 280 công ty niêm yt trên th trng chng khoán Karachi trong giai đon
1996 - 2008. Kt qu nghiên cu cho thy các công ty đang phát trin, các công ty
có quy mô ln, các công ty tr c tc cao và công ty có dòng tin mt đi vào nhiu
thì nm gi tin mt nhiu hn các công ty khác. Các công ty có k hn thanh toán
ca các khon n dài thì có s d tin mt ít hn.
Ti th trng M là nghiên cu ca Cristina Martinez –Sola, Pedro J.Garcia –
Terual, Pedro Martinez – Solano (2011) vi mc đích là làm rõ mi quan h thc
nghim gia chính sách nm gi tin mt và giá tr ca doanh nghip. Nghiên cu
đc tin hành vi mu là 472 công ty công nghip M trong giai đon t nm
2001 – 2007
. Nghiên cu s dng hai phng pháp tip cn: u tiên, tác gi xem xét mi
quan h hi quy phi tuyn tính dng parabol lõm gia t l nm gi tin mt vi giá
tr ca công ty mô hình. Sau đó, tác gi xét xem liu giá tr ca doanh nghip có b
gim hay không nu mc tin mt di chuyn ra khi mc ti u. Kt qu cho thy,
có s tn ti mi quan h gia chính sách nm gi tin mt và giá tr doanh nghip
và t l tin mt ti u ca các công ty  M là khong 14% trên tng tài sn. Ngoài
ra, s sai lch so vi mc ti u s làm gim giá tr công ty. iu này có ý ngha


Nhờ tải bản gốc

Tài liệu, ebook tham khảo khác

Music ♫

Copyright: Tài liệu đại học © DMCA.com Protection Status